Chúng ta càng nhớ Bác Hồ, càng phải cố gắng làm theo lời Bác Hồ dặn

Bạn đánh giá: 0 / 5

Ngôi sao không hiệu lựcNgôi sao không hiệu lựcNgôi sao không hiệu lựcNgôi sao không hiệu lựcNgôi sao không hiệu lực
 

Ngày 22-8-1945, Thường v Trung ương Đng hp (lúc by gi, đng chí Trường Chinh làm Tng bí thư) quyết đnh: c đng chí Trn Đăng Ninh lên Tân Trào đón Bác H v Hà Ni. Nhn được tin, Bác không đi đến khi có người lên đón, mà sáng ngày 23-8, Người đã ri lán Nà La (Tân Trào, Tuyên Quang), đi b qua đèo Gie đến 8 gi ti thì đến Đi T (Thái Nguyên). 9 gi ti đng chí Trn Đăng Ninh mang xe ô tô đến Đi T đón Bác và đi luôn. Khi v đến mt đa đim Thái Nguyên, Bác và các đng chí khác ngh li đêm đó và c ngày hôm sau. S dĩ như vy là đ nghe ngóng tình hình, gi bí mt cho an toàn.

Ngày 25 v đến Gia Lâm, nếu lúc đó xe ca Bác đi thng qua cu, e s không an toàn. Thế là Bác đi đò ngang sang bến Sù Ngà gn Chèm, ri ngh mt gia đình cách mng. Sáng ngày 26, đng chí Trn Đăng Ninh, đng chí Võ Nguyên Giáp đến báo cáo tình hình và đón Bác vào ni thành. T đê Yên Ph, xe ch Bác xung dc Hàng Than, đi qua Hàng Giy, Hàng Mã, ra Hàng Cân và r vào s nhà 35. Đây chính là cng sau ca s nhà 48 Hàng Ngang (mt gia đình tư sn dân tc). Ti đây, Bác đã đt bút viết bn Tuyên ngôn đc lp. Tuyên ngôn đc lp được viết t ngày 28-8-1945, đến ngày 30 thì tho xong. Ngày 31, Bác đưa cho các đng chí Thường v Trung ương tham gia ý kiến. Sau đó, Bác tiếp tc hoàn chnh bn Tuyên ngôn ti Bc B ph (S 12 Ngô Quyn, Hà Ni).

Chiu 31, Bác gi tôi li và bo: "Chú Cn, chú có biết cái ch hp mít-tinh hôm mùng 2-9 này không?" (Lúc đó tôi tên là Nguyn Cn. Tên Kỳ bây gi như mi người thường gi đó là tên ca Bác đã đt cho tôi hi tháng 3-1947). Tôi nói: "Thưa C, cháu có biết". Bác li bo tôi: "Thế chú v phác đi cho tôi xem". Thế là tôi v. V xong, Bác nhìn tm bn đ hi tiếp: "Ch này liu đng được bao nhiêu người?". "D thưa C, ch này cũng phi vài chc vn"- tôi tr li Bác. Tưởng như Bác đã hài lòng v tm bn đy, nhưng mi người biết không, có mt điu rt "nh" mà tôi không ng Bác vn đ ý, Bác hi tôi thế này: "Này, thế các chú đnh b trí ch v sinh cho đng bào đâu?" Sau câu hi y, tôi c sng s và không biết tr li thế nào, đành thưa vi Bác: "Thưa C, cháu không rõ, đ cháu hi Ban t chc". Nói ti đây, c Vũ Kỳ ct nghĩa cho tôi: Đy, Bác quan tâm đến môi trường là Bác chăm lo sc khe cho đng bào đy thôi. Lúc y, Bác bo tôi: "Ch v sinh cho đng bào b trí như thế nào cho tt ch là mt vic nh thôi. Nhưng mà nếu không b trí tt, thì snh hưởng không nh ti môi trường và sc khe, li nh hưởng đến c trt t". Bác cũng dn tôi thêm: "Chú hãy dn Ban t chc trước đi, nếu tri mưa thì phi rút ngn thi gian li đ đng bào khi bướt, nht là các c, các cháu nh tránh được bnh tt". Chính nhng vic nh như vy đã khiến tôi còn suy nghĩ và nh mãi: Bác luôn luôn chăm lo sc khe cho đng bào.

C Vũ Kỳ tiếp tc gi lên cho chúng tôi nhng hình nh ca gi phút lch s thiêng liêng. 13 gi 30 ngày 2-9- 1945, tôi cùng Bác t Bc b ph ti qung trường Ba Đình. Bác bước lên l đài vi cương v là Ch tch ca nước Vit Nam dân ch cng hòa (lúc by gi, ít người biết đến tên H Chí Minh, mà ch nghe thy tên Nguyn ái Quc. Thm chí, Pháp, Trung Quc, Liên Xô cũng hi: H Chí Minh là ai? Ch tch H Chí Minh trnh trng tuyên b nn đc lp ca nước Vit Nam dân ch cng hòa vi c thế gii. Đến đon Ch tch H Chí Minh t cáo ti ác ca phát xít Nht, bt dân nh lúa, trng đay đ 2 triu đng bào Vit Nam lâm vào cnh chết đói, c rng người im lng phăng phc. Quên mt mình là Ch tch nước, đang đc Tuyên ngôn đc lp, Bác băn khoăn t hi: Sao li im đến thế! Bác tưởng rng mình nói tiếng x Ngh, đng bào nghe không rõ. Bác bng dng li, hi mt câu: "Đng bào nghe rõ tiếng tôi không?". Câu tr li: "Có..." như tiếng sm rn vang.

Nhân đây tôi cũng nói luôn, câu nói: "Tôi nói đng bào nghe rõ không?" mà mi người biết đến t nhiu năm qua thc ra là sai. S dĩ tôi biết t m như vy là vì tôi có thói quen ghi nht ký. Câu nói đó sai vì khi đem so sánh vi nhau thì s thy khác hn. "Tôi nói đng bào nghe rõ không?"- câu đó tr thành mnh lnh. Còn: "Đng bào nghe rõ tiếng tôi không?" thì t nhiên câu hi và tiếng tr li "Có" như gn bó đt đến mc thân tình: gn mt người lãnh đo cao nht vi dân chúng thành mi tình rt thân thiết và gia đình. Đó là điu mà trên thế gii không th có: Hình nh y còn đng mãi trong trái tim tôi.

Còn v vn đ TDTT? Ngày 3-9-1945, Bác đã đ ra phiên hp đu tiên ca Chính ph v vn đ: "Dit gic dt, gic đói, gic ngoi xâm". Ngày 27-3-1946, Ch tch H Chí Minh ra li kêu gi: "Toàn dân tp th dc". Như thế là Bác đã quan tâm đến sc khe ca nhân dân t rt sm. Báo Th dc th thao phi thy rng, công vic, ni dung, nhim v ca mình làm là rt quan trng, phi tuyên truyn sao cho mi người làm theo li Bác dy. Li kêu gi đó tht cm đng, ngn gn, rõ ràng mà thm thía. M đu Bác viết: "Gi gìn dân ch, xây dng nước nhà, gây đi sng mi. Vic gì cũng cn có sc khe mi thành công". Đến đon kết thì Bác viết: "T tôi ngày nào cũng tp". Trong nhng dp như thế này, mi người cn phi nh rõ đ mà thc hin.

Nói v vic tp luyn ca Bác thì không th k hết được, đc bit là t khi nhà tù Tưởng Gii Thch ra, Bác đã có nhiu bài tp kiên trì đến khó ng và cũng hay lm: luyn mt bng nhìn mt tri, nhìn rng xanh; luyn tay bng cách ly hòn đá bng qu trng vt va lòng bàn tay t nm, th ra; tp chân bng cách bước qua chướng ngi... Hòa bình, tr v Th đô, ti Ph Ch tch, t li nhà sàn ra, Bác yêu cu t bo v làm cho Bác hàng rào đt thanh ngang t thp đến cao đ rèn luyn. Có mt ln, Bác bo: "Chú Kỳ cùng my chú hôm nay thi nhy chm chân vi Bác". Thế ri chúng tôi cùng thi vi Bác, nhưng đến thanh xà ngang đt cao nht (40 cm), tôi và anh em bo v đành chu thua, riêng Bác chm chân nhún người nhy qua nh nhàng.

Ti đây, ging c Vũ Kỳ chng li: Tôi nh nht vào ngày 17-8-1969, Bác trên nhà sàn xung và đi bài quyn. Hôm đó cũng là ngày bác sĩ khám sc khe cho Bác và nói rng: "Bác không nên ng nhà sàn na, vì tim Bác không bình thường. Đ tránh s c đáng tiếc xy ra, Bác không nên lên xung bc thang nhiu ln". Bác đng ý, song Bác bo vi chúng tôi: "Không biết các chú nghe thế nào ch, tim Bác, Bác vn thy bình thường. Nhưng bác sĩ nói thế thì Bác nghe". Sau đó, Bác chuyn sang nhà hp B Chính tr đ làm vic. Nhng ngày tiếp theo, Bác vn dy tp th dc rt đu. Nhưng đến chiu ngày 24-8-1969, Bác đã b sc trong khi tiêm, sau đó là b nhi máu cơ tim, Bác nm lit t đó.

Trong quá trình nm cha bnh, Bác có đc bit là: cơn đau tim đến dn dp, liên tiếp nhưng Bác không rên, Bác nm yên và nhm mt. Khi anh Ba (tc đng chí Lê Dun, anh Văn (tc đng chí Võ nguyên Giáp), vào thăm thì Bác c ra v bình tĩnh và bao gi cũng ch hi mt câu: "Hôm nay min Nam đánh thng đâu?". C Tôn Đc Thng, anh Nguyn Lương Bng vào thăm, Bác đu hi đi sng đng bào, đng chí min Nam như thế nào. Bác hi v vic phòng chng máy bay bn phá các đa phương, các tnh min Bc như thế nào? Hi v sơ tán ra làm sao. Bác dn: "Không được ch quan, phi chú ý ti c già và các cháu nh". Ngày qua ngày, cơn đau tim mi lúc đến mt nhiu nhưng Bác vn nói vi chúng tôi: "Các chú c yên tâm, hôm nay Bác khe hơn hôm qua. Bác s c gng ung thuc đ cho khe li".

Thi đim y, cũng là thi đim nước sông Hng lên to mc báo đng s 3. Các bác sĩ có nói vi tôi là nên đ ngh Bác sơ tán lên vùng cao Hòa Bình, tin cho vic điu tr. Ch Bác tnh gic, tôi có nói vi Bác như vy, nhưng ri tôi li thy Bác nhm mt. Tưởng Người mt, tôi không nói gì thêm, đnh ch Bác tnh thì nói. Đúng lúc y, anh Tô (tc đng chí Phm Văn Đng) vào và hi: "Sc khe Bác hôm nay có khá hơn không?". Bác lin nói: "Này chú Tô, chú Kỳ đ ngh sơ tán lên ch an toàn, Bác không b dân đâu! Các chú phi c gng gi cho đê điu tt". Thì ra, Bác không tr li vì Bác biết rng: có sơ tán thì mi vic cũng không gii quyết được gì. Cái chính là phi làm sao cho dân không b nn.

Ging k c Vũ Kỳ như mi lúc li chm li, nghn ngào và trong đôi mt vn còn sáng kia trào ra nhng git l nh thương Người: "Mùa thu năm 1969, đt nước Vit Nam vô cùng bun. Đúng ngày l k nim Quc khánh mùng 2-9, Bác đã ra đi. Tht linh thiêng! Chúng ta càng nh Bác H, càng phi c gng làm theo li Bác H dn, càng phi c gng làm theo cách Bác H làm".

Báo Th thao Vit Nam, s 103, ngày 31/8/2002